top of page
  • Facebook
  • Instagram
  • X

Chương 6 (Chapter 6)

  • Writer: dzung le
    dzung le
  • Aug 9
  • 22 min read

Updated: Aug 14

Akropolis được xây dựng và vận hành trên điểm Lagrange L4 Mặt Trời-Hỏa Tinh. Có một sự thật rằng, khi một tiểu hành tinh được khai thác đúng cách thì việc định cư của hàng chục rồi hàng triệu con người trong không gian là hoàn toàn khả thi. Những thứ công nghệ và kĩ thuật cao siêu mà tôi từng chiêm ngưỡng, chúng thực sự vĩ đại. Và HELNA, họ mãi là những người tiên phong trong lĩnh vực khai thác và sản xuất các khu định cư cho nhân loại về sau.

 

Hỏa Tinh và không gian Liên Minh, Kaga Nobei.

 

Việc thành lập các Ủy ban như là bộ phận quan sát của Liên Hợp Quốc được cho là mấu chốt để vận hành đúng tổ chức Liên Minh nhân loại. Ngài Karlan Callaghan đã từng đề xuất như vậy với Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc trong buổi phỏng vấn được cho là ngay sau khi loài người phải hứng chịu thảm họa tựa như Tận thế mang tên Trans. Và điểm kỳ dị công nghệ đã ám ảnh ông như vậy đó.

 

Những vấn đề về ngoại giao thời kỳ hậu Tận thế, Waynio Grussion.

 

Vụ tai nạn. Có thể. Một vụ tấn công. Cũng có thể. Hay thậm chí là một âm mưu thâm độc và nham hiểm. Ai mà biết được! Họ đã không nói với mình. Trung tâm Aurorae rõ ràng đã bị tấn công hoặc đơn giản là bước đầu của một kế hoạch nào đó phức tạp hơn những gì họ nghĩ. Amber ngồi ngẫm nghĩ. Cô đang chăm chú từng hàng người, cyborg và người máy sinh học được kiểm tra sinh trắc học giao diện người-máy. Bước kiểm tra dường như nhằm đảm bảo không có kẻ đột nhập vào Aurorae. Cô và thư ký Minh đã được tiếp cận bởi Cale cùng nhóm an ninh. Khu vực B ngổn ngang đống đổ nát từ các mô-đun đổ sập, tuy nhiên khu điều tiết phòng thí nghiệm vẫn hoạt động tốt.

“Cale?”

“Tôi đây?”

“Bằng cách nào mà con tàu vũ trụ cỡ bự như này có thể đâm trúng một tổ hợp dưới lòng đất vậy?”

Amber và Cale đứng gần phần đầu xác con tàu vũ trụ đã đâm vào Aurorae cách đây vài tiếng trước. Toàn bộ hệ thống cung cấp điện cho khu vực hành chính A đã bị tắt ngóm sau đó. Phần đầu của con tàu tựa vào cánh cổng dẫn từ khu vực B sang khu vực A.

“Có lẽ phi hành đoàn đã⸻“ Cale suy đoán.

<⸻họ cố tình ư, Cale?> Ý nghĩ Amber truyền sang Cale. Cô đột nhiên dừng lại, dường như cảm nhận được có ai đó từ phía sau. Đó là thư ký Minh và một người đàn ông cao lớn khác. Người đàn ông da ngăm đen, cao to và khoác lên mình bộ đồng phục kiểu quân đội. Huy hiệu trên người ông phản chiếu ánh sáng và từ xa Amber có thể nhìn thấy sự lấp lánh này.

Đó là Cao Ủy Arrington, một alpha giống như thư ký của ông. alpha là phân loại những người được tăng cường ở mức độ vừa phải nhằm sinh sống trong các môi trường liên hành tinh khắc nghiệt, chênh lệch trọng lực lớn; đồng thời họ cũng có sức chống chịu bức xạ cao hơn con người tự nhiên.

<Ngài Cao Uỷ, Amber!>

<Cuối cùng thì⸻>

Willie DeWitt Arrington, hình mẫu được báo chí và công dân Liên Minh coi là tiêu biểu của hòa bình và trật tự mới thời kỳ hậu nhân loại. Thực sự là cú sốc lớn đối với Willie khi phi hành đoàn Eudora và người em trai ông mất tích chỉ ngay sau khi ông lui về quản lý Ủy ban Khai phá. Với Aurorae, Willie chủ đích lập sân chơi riêng của ông, hiển nhiên nhằm níu kéo sức mạnh của Liên Hợp Quốc trong không gian Liên Minh, điều mà đôi khi đã chia rẽ hai anh em nhà Arrington trong khoảng thời gian dài.

Willie hướng sự tập trung vào Amber và Cale, thậm chí ánh nhìn của ông còn xa xăm hơn. “Thứ lỗi cho tôi, cô Phạm! Vì sự bất tiện này, cuộc gặp gỡ của chúng ta bị gián đoạn khá nhiều. Mọi thứ đang nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng tôi,” Willie nói với tâm thế không thể bình tĩnh hơn.

“Ngài có thể gọi tôi là Amber. Rất vui được gặp ngài!” Amber đưa tay ra bắt Willie.

“Tôi hi vọng thư ký Minh đã trao đổi với cô nhiều điều. May mắn khi chúng ta đều bình an vô sự.”

“Chuyến đi của ngài từ New Laurentia tới đây quả thật mạo hiểm, thưa ngài. Thời điểm này khá nhạy cảm.” Minh nói với Willie, không quên hướng ánh mắt sang Amber khi kết thúc câu bằng từ nhạy cảm.

“Chúng tôi đã đợi ngài được vài tiếng đồng hồ, trước khi con tàu này đâm xuống.” Amber nói.

Willie quay sang Amber và Minh rồi nói, “Ralph sẽ đợi hai người tại lối ra ở phía bắc Aurorae, hướng về trung tâm thành phố Pax. Cậu ấy sẽ đưa hai người đến bãi phóng tên lửa để tới Gothi.” Willie có phần thúc giục khi ông lấy tay vỗ mạnh vào vai thư ký ông. Cú vỗ khiến Minh tưởng chừng như không còn đứng vững do cái chân bị trẹo của ông vẫn còn hơi đau. “Cậu sẽ dẫn cô ấy đi và hãy liên lạc với Ralph ngay bây giờ!”

“Chúng ta cần trao đổi riêng, thưa ngài!” Amber nói với Willie.

“Chắc chắn rồi. Đã từ rất lâu kể từ khi tôi nhận được lời nhắn của Ruthia và Atthi về chuyến đi có một không hai Ascendant về Hệ Mặt Trời. Hãy theo tôi, chỉ chúng ta mới biết về kế hoạch đi tới Akropolis.”

 

 

Willie và Amber đi thẳng đến khu vực điều phối thực nghiệm. Khung cảnh tương đối hỗn loạn đập vào mắt Amber. Từng bước đi của cô nhanh dần. Cô len qua vài đám đông còn tập trung dọc hành lang, tất cả đều đang đứng chờ những thông tin mới nhất ngay tại hiện trường của vụ tai nạn (hoặc vụ tấn công bằng con tàu vũ trụ to ngang ngửa cái trung tâm Aurorae này).

Amber vẫn bám sát ngài Cao Ủy. Cô đang trong tâm trạng giống như lúc ở cuối đoạn đường hầm cùng thư ký Minh.

Âm thanh của tiếng nói, máy móc, hệ thống lọc khí trên trần, tiếng nói chuyện từ phía xa dần đến đôi tai cô. Mớ hỗn độn âm thanh tách cô ra khỏi thực tại ngột ngạt và đông đúc. <Hãy thở sâu và thật chậm, Amber.> Lời nhắc của Cale bỗng vang lên trong đầu Amber. Cô ngoảnh lại, Cale đang đi sát bên cạnh cô. Và thi thoảng thì Willie vẫn ngoái lại để chắc chắn rằng Amber và người máy trợ lý của cô còn theo kịp. <Tôi không quen với không khí ngột ngạt như thế này, Cale! Chúng ta cần ra khỏi đây sớm.>

Cuối cùng cũng đến nơi. Căn phòng mà Willie, Amber dừng chân là nơi mà nhóm các kĩ sư có thể trao đổi nhanh những ý tưởng tại Aurorae.

“Con tàu vũ trụ có thể là một vụ tai nạn,” Willie trấn an Amber trong khi tay ông còn ở trong túi quần. Ông nói tiếp, “Nó là của Miyashita-Morris, theo phỏng đoán sơ bộ của đội an ninh Aurorae. Nếu đây là vụ tấn công có chủ đích, hẳn chúng ta không thể đứng về phe nào trong không gian Liên Minh nữa, ngay cả Miyashita-Morris. Sẽ thật bất ngờ vì từ trước đến giờ họ luôn giữ vững cán cân trong việc kiểm soát tập đoàn vũ trang đối lập như HELNA trong Hệ Mặt Trời.”

“Tôi biết họ, thưa ngài.”

“Tuyệt, cô Phạm!”

“Thư ký Minh đã nhắc về nhóm⸻có thể là một phi hành đoàn, trong đó có tôi. Vậy chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu? Tôi ở đây là vì Patricia Phạm, cái chết của bà và những dự cảm từ chị em nhà Howart.” Amber trình bày rõ ràng và cô nhấn mạnh đến tên mẹ cô.

Eudora mất tích làm dấy lên những lo ngại về động cơ lẫn hành động tiềm tàng của HELNA. Em trai tôi, tiến sĩ vật lý Trephor DeWitt Arrington. Cậu ta nghiên cứu về siêu không gian[1], các chiều cao hơn[2], dị thường không gian. Người thứ hai là Jael Miller, một hacker, theo lời kể của Trephor. Một người máy sinh học là Zal, phục vụ trên con tàu Eudora. Người máy còn lại là Dal, chuyên về quan trắc thiên văn và vận hành mô-đun hỗ trợ sự sống.”

“HELNA đã biết gì về siêu không gian, thưa ngài?” Amber đặt câu hỏi khi cô dần nhận ra ngoài mẹ cô thì có lẽ thứ mà cô cũng đang theo đuổi không đơn thuần là phi hành đoàn Eudora.

“Tôi không rõ, ngay cả khi vai trò của Ủy ban Khai phá là giám sát các chuyến thăm dò hoặc thám hiểm những vùng xa hơn quỹ đạo của Mộc Tinh, Thổ Tinh, thậm chí là Hải Vương Tinh, vành đai Kuiper[3]. Nhưng tôi biết một nơi sẽ thích hợp với những nghiên cứu kiểu như thế, đó là Akropolis. Nguồn thạo tin cho rằng HELNA có thể tìm ra nhiều thứ mới mẻ, nằm ngoài tầm hiểu biết của nhân loại.”

“Sẽ là hành trình dài tới đó, thưa ngài!”

“Chúng ta còn một nhóm nữa, họ sẽ thu thập thông tin trên New Laurentia về gã hacker Miller. Tôi không còn trò chuyện nhiều với Treph kể từ khi tôi di chuyển thường xuyên giữa Ceres và New Laurentia.”

“Tôi hiểu. Chúng ta có vài điểm chung, thưa ngài.” Amber không chần chừ (cô không muốn ngài Cao Uỷ bận tâm về vài điểm chung giữa cô và ông). “Có đúng khi Liên Hợp Quốc đã mất dần vị thế trong không gian Liên Minh không, thưa ngài?” Cô đặt câu hỏi.

“Đúng. Điều này ngày càng rõ ràng hơn bao giờ hết. Kể từ sự sụp đổ của Binary Foundation.” Willie từ tốn trả lời. “Về phía Học viện Masria, Ruthia đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Người dành nhiều thời gian ở Học viện để giảng dạy cũng như giúp đỡ các sinh viên xuất sắc, thậm chí cả những thành viên thuộc Hội đồng Liên Minh và Liên Hợp Quốc. Người am hiểu về cục diện thế giới hơn bất kỳ ai trong Liên Minh mà tôi từng biết. Nếu không có người, có lẽ các Uỷ ban của Liên Hợp Quốc khó mà tồn tại. Những mong muốn của ngài Callaghan khó mà thực thi nếu không có sự hỗ trợ từ Học viện. Tôi đã chứng kiến khả năng của Ruthia. Cô đã tiếp xúc với Atthi, cô sẽ hiểu được điều tôi nói.” 

Amber lặng im. Cô cần nhiều thời gian hơn để sắp xếp lại toàn bộ câu chuyện kể từ khi cô và Cale đặt chân lên Hoả Tinh. “Tôi không rành về vật lý không gian lắm, nhưng liệu chúng ta có thể tìm thấy câu trả lời ở đâu nữa không, ngoài Akropolis, thưa ngài?” Cô băn khoăn. Mọi suy đoán trong cô đổ dồn sang ý tưởng về các dị thường trong không gian đen tối và sâu thẳm ngoài vũ trụ.

“Tôi cũng đang tự hỏi điều này,” ông kết thúc câu một cách chắc chắn. Thần thái cùng khuôn mặt của Willie làm cho Amber có phần tự tin hơn. <Tôi tin vào ngài ấy, Cale!> Ý nghĩ của Amber truyền sang Cale với ánh mắt dần bớt sự nghi hoặc, xong cô mỉm cười nhẹ.

<Mọi thứ nên như thế, Amber. Đừng chống lại dòng chảy đó, dòng chảy mà ngài thư ký Minh đã nói với cô ấy.>

<Tôi chỉ muốn biết chắc rằng họ không có khúc mắc nào về cuộc gặp gỡ với một con bé alpha như tôi đến từ New Gaia – cái nơi chết tiệt cách xa Liên Minh đến hàng tỉ ki-lô-mét.>

“Ralph, Minh và tôi sẽ đi tìm câu trả lời, thưa ngài. Cảm ơn ngài!” Amber ngậm ngùi nói. “Tôi rất mong chờ cuộc gặp với Ruthia tại Học viện. Atthi đã kể rất nhiều câu chuyện về bà ấy. Tôi rất hâm mộ bà.”

“Ngày đó sẽ đến sớm, cô Phạm. Đừng lo, Đại diện Johnson tại Akropolis là một người thú vị. Tôi đảm bảo điều đó.”

Cuộc trò chuyện tuy ngắn ngủi nhưng tâm thế Amber dần rõ ràng và mọi suy nghĩ trong cô cũng tạm lắng xuống.

Thời gian mà Willie còn làm luật sư liên hành tinh thực sự hữu ích khi ông phải trò chuyện, lắng nghe một cách có hiệu quả đối với các thân chủ xuất thân từ những nơi xa xôi trong Hệ Mặt Trời, chẳng hạn như Ceres, hay các mặt trăng của Mộc Tinh.



Một vài tiếng trôi qua, Ralph, Minh, Amber và Cale đã đến được bãi phóng tên lửa sau khi kết thúc việc di chuyển bằng tàu đệm từ từ Aurorae.

Bãi phóng là khu hầm rất sâu được thiết kế với mái vòm lớn che lấy toàn bộ con tàu vũ trụ và tên lửa phục vụ việc đưa con người ra ngoài bầu khí quyển mỏng manh của Hỏa Tinh.

Chỉ sau vài phút ngắn ngủi, chỗ ngồi cho các thành viên đã sẵn sàng. Bốn người đã ổn định vị trí và sẵn sàng cho cú phóng tên lửa vào không gian với lực g lên tới tận 2 g.

Hiệu lệnh đến từ giọng nói AI kiểm soát việc liên lạc và khởi động động cơ từ trung tâm điều khiển. “Sẵn sàng trong mười giây nữa! Mười! Chín! Tám! Bảy! Sáu! Năm!...”

<Tôi đã sẵn sàng.>

<Cơ thể cô sinh ra dành cho việc này. Thậm chí hàng chục g cũng không thành vấn đề, Amber.>

“... Hai! Một! Xuất phát!”

“Chúng ta sẽ tới Gothi sớm thôi, mọi người!” Ralph hét lớn.

 

 

Ralph Dersell, một gã trai beta điển hình, với phong cách nổi loạn. Gã mặc trên mình bộ đồ của nhà du hành nhưng nhẹ nhàng và thanh thoát hơn rất nhiều. Ralph không cố tình che đi những phần thay thế da thịt. Tuy nhiệt độ trên con tàu vũ trụ Gothi không cao, nhưng vì bộ đồ khá bó nên Ralph đã cắt bớt phần tay áo và nhân tiện xén đi những chỗ để lộ phần máy trên thân hình có phần hơi to con của gã.

Ralph mở lời ngay khi ba người còn lại cùng anh vào bên trong khoang điều khiển của Gothi. “Chào mừng đến với ngôi nhà của tôi! Ồ, chết tiệt! Chúng ta phải khởi hành đến Akropolis, Jexa! Cô đang ở cái chốn quái quỷ nào thế?”

Lời càu nhàu khó chịu từ Ralph làm Minh nhoẻn miệng cười. Ông nói, “Ha-ha! Cậu vẫn như trước. Ông hoàng của sự chết tiệt!”

“Còn ông thì vẫn vậy, khuôn mặt điềm tĩnh đáng sợ và⸻nhạt nhẽo,” Ralph nhún vai nói.

“Hy vọng chuyến đi này sẽ khiến cậu vui hơn các chuyến đi khác, Ralph! Tôi cam đoan điều này với cậu.” Minh đáp lại bằng giọng khôi hài khi nhấn mạnh từ vui.

Còn Amber thì tủm tỉm cười.

“Con tàu chết tiệt đó ở đâu ra vậy? Hành động đó thật hỗn xược!”

“Đáng để nguyền rủa chứ,” Minh bông đùa đáp, tất cả thể hiện trên khuôn mặt ông cùng nếp nhăn trên má, gần bọng mắt. “Tạm thời là Miyamor,” Minh nghiêm túc trở lại, xong nói tiếp, “nhóm an ninh của chúng ta chưa thể kết luận là tai nạn hay có chủ đích. Tất cả cần thời gian. Hiện tại chưa có bên nào nhận trách nhiệm trước dư luận.”

“Đã lâu lắm rồi tôi chưa quay lại Akropolis. Cái gã Johnson chết tiệt gì đó ấy đã chết chưa vậy?”

“Làm ơn, ông ta chưa thể chết đâu. Đừng hòng. Ha-ha!” Minh không khỏi bật cười khi Ralph đặt câu hỏi bỡn cợt.

“Minh, cho tôi vài ngôi nhà trên Aoife hoặc đống tiền để ăn chơi cũng không thể nào cứu vãn được sự bí bách nơi đó. Sống cùng một đám người biến chuyển là điều không thể đối với tôi. Cả lũ người máy nữa. Hừ! Cái thung lũng kỳ lạ[4] chết tiệt ấy! Ngài biết điều này mà, phải không?”

Ralph là ví dụ cho chủ nghĩa con người tự nhiên, theo khuynh hướng bài trừ chủ nghĩa biến chuyển. Tuy không hâm mộ cyborg (hoặc đại loại vậy) nhưng thâm tâm gã vẫn mang nhiều nỗi cảm thông cho những số phận không may mắn mắc phải Trans. Vì lí do đơn giản rằng, chính gã cũng chính là một cyborg.


*            *            *

 

Akropolis, cái tên xuất phát từ tiếng Hy Lạp, akron nghĩa là cực điểm, hay điểm cao nhất, còn polis là thành phố. Cái tên gợi nhắc vệ thành của những người con Hy Lạp, nằm trên mỏm đá khổng lồ thuộc thành phố Athens trên Trái Đất, cùng vô số những tàn tích có ý nghĩa lớn về mặt lịch sử lẫn kiến trúc. Phiên bản vệ thành ngoài không gian xa xăm này được tập đoàn HELNA xây dựng trong vòng sáu năm. Diện tích hơn bảy mẫu Anh so sánh với kích thước một tiểu hành tinh là sự khập khiễng khó chấp nhận. Sau tất cả, Akropolis có ý nghĩa lớn trong công cuộc khai thác các tiểu hành tinh của loài người và sử dụng như những trụ O’Neill để cư trú. Akropolis là nơi ở của hơn năm nghìn cư dân, đa phần là nhân sự HELNA cùng các thân nhân của họ. Con số năm nghìn thậm chí còn chưa tính tới hạm đội Blackk Princce (Hoàng tử đen) lừng lẫy của HELNA, bao gồm rất nhiều lớp người biến chuyển như alpha, beta, delta, psi và cả omega nữa. Hạm đội đã góp công lớn trong giai đoạn đầu ổn định an ninh không gian khu vực giữa Hoả Tinh và các điểm Lagrange L1 Mặt Trời-Hoả Tinh cách đó 2.2 triệu ki-lô-mét.

Nói về vị trí của Akropolis, những con tàu vũ trụ cỡ lớn như Gothi đều có khả năng di chuyển đến chỉ trong vòng vài ngày. Hai điểm Lagrange L4 và L5 Mặt Trời-Hoả Tinh đều được kiểm soát tốt bởi HELNA. Ngoài Akropolis – dường như là một pháo đài ra thì họ còn sở hữu Arteia, khu định cư lớn khác ngoài không gian dành cho các nghiên cứu sinh học chủ chốt.

Sau khi tách ra khỏi Binary Foundation, lần lượt những Uỷ ban quan trọng của Liên Hợp Quốc đã được thiết lập tại mọi nơi mà HELNA xuất hiện và xác lập thuộc địa không gian. Phil Johnson, đại sứ đồng thời là quan sát viên trung lập tại Akropolis. Ông là một người bạn lâu năm của Willie. Kể từ khi làm việc tại đây, Phil đã thiết lập được khá nhiều mối quan hệ tốt với các thành viên trong Nhóm Kĩ thuật Liên hành tinh của HELNA (HIEG[5]).

HIEG phụ trách mảng công nghệ, mọi khoa học kĩ thuật tân tiến nhất đều do họ xúc tiến. Rất nhiều công trình trong số đó được ứng dụng cho nhiều nơi trên Trái Đất nữa. Phil cùng gia đình ông đã sống ở Akropolis được một khoảng thời gian. Nói tóm lại họ đều không có phàn nàn gì về chất lượng cuộc sống nơi đây, điều mà nhiều người vẫn cho rằng là đặc ân khi được phục vụ cho Liên Hợp Quốc tại những nơi được coi là “hẻo lánh” như thế này.

Ngoài vùng không gian tối đen, nổi bật lên là bến tàu nối liền với Akropolis dài hàng chục cây số, sáng choang cả một vùng rộng lớn. Cầu tàu đủ chỗ cho rất nhiều các con tàu vũ trụ lớn nhỏ có thể cập bến. 

Sau vài tiếng loay hoay ở khoang điều khiển, Jexa và Ralph cũng trở ra để tham gia cuộc trò chuyện giữa Minh, Amber và Cale đang diễn ra.

“Hỡi những người anh em của Will hoa râm (ám chỉ màu tóc của Willie). Hãy đến và cùng say với Phil Johnson nào!” Ralph lớn tiếng nói.

“Thôi nào. Chỉ chúng tôi đến gặp Johnson, chúng ta không đến đây để uống hay chơi bời giải trí.” Minh lên tiếng.

“Lúc nào cũng vậy mà. Tôi sẽ lui tới Kropolisn và ngồi nhâm nhi chút cốc-tai immsuzyne. Khà khà!”

“Bất ngờ đó!” Amber đáp lại Ralph. Cô tiếp tục nói, “Sẽ thật tuyệt nếu tôi cũng được thử loại đồ uống kèm immsuzyne. Ừm! Cùng anh và thư ký Minh?”

“Tại sao không? Cô nên thuyết phục gã thư ký ăn mặc trịnh trọng kia thì hơn, hơn là thằng cha nội Johnson!”

“Vậy thì tôi hân hạnh được làm điều này, Amber?” Cale nhanh gọn đáp lại Ralph.

“Ồ, con người máy này nhanh trí hay vậy.” Ralph bật cười nói.

“Người bạn lâu năm của tôi, Dersell. Ý tôi là⸻hơn cả người máy.” Amber nói nhằm khẳng định Cale không chỉ là một người máy thông thường đối với cô.

Xong ai nấy đều bật cười khi Jexa vỗ nhẹ lên vai Cale, hành động hiếm hoi của nữ người máy phục tùng trên Gothi trong suốt chặng đường từ Hoả Tinh đến Akropolis.

 

 

Khoảng thời gian trao đổi với đại diện Johnson và thư ký Cao Uỷ tại Tyndall vừa kết thúc. Amber quay trở lại tìm Ralph, trong lúc đó Minh và Johnson dành thời gian trao đổi đặc biệt với đại diện HELNA trên Akropolis là Douglas Gonzal. Một cuộc họp ngắn với mục đích thống nhất về hoạt động của Ủy ban tại Akropolis. 

Ralph thường lui tới quán bar dành cho dân phi hành gia và những thương lái không gian. Quán bar chuyên phục vụ các loại đồ uống có cồn kèm theo là những nhãn hiệu rượu trứ danh đến từ Tyndall và Hỏa Tinh, nơi mà con người có nguồn nguyên liệu tự nhiên dồi dào hơn. Toàn bộ đồ uống tại quán đều gợi nhắc về tổ tiên họ hơn trăm năm trước trên Trái Đất.

Amber rảo bước trên con đường dẫn lối từ toà nhà năm tầng ra gần phía mép của khu định cư trong tiểu hành tinh rỗng lõi này. Xuất phát từ trục trung tâm là ánh sáng rất dịu về đêm nhằm điều tiết lượng sáng bị thiếu trong quá trình Akropolis tự quay quanh trục tại vùng Lagrange L4 Mặt Trời-Hoả Tinh và trực tiếp nhận ánh sáng Mặt Trời vào ban ngày. Thứ ánh sáng không quá mạnh làm Amber muốn chìm nhanh vào trong giấc ngủ mà cô đang thiếu. Cô nhanh chóng bước vào quán quen của Ralph ngay khi thấy dòng chữ KROPOLISN ánh đỏ rực rỡ.

Bước vào bên trong, thứ âm nhạc ở cái nơi tối thui này cực kỳ nhẹ nhàng. Không gian của Kropolisn như khiến con người ta bước lên giường và đánh một giấc ngủ thật dài và thư thái. Amber tiến đến gần Ralph. Cô đập tay lên vai gã và nói, “Này, Dersell! Tôi đã quay lại. Gã Johnson thực sự có nhiều vấn đề hơn tôi tưởng.”

“Tôi biết chứ. Nào, ngồi đây làm vài chút đỉnh đi, cô gái!” Thoạt nói xong, Ralph đưa Amber một ly cocktail có chữ nổi khắc trên thân ly LỬA ĐEN KROS. Sau đó gã cười nói, “Ralph! Gọi tôi là Ralph, được chứ? Ralph. R-A-L-P-H. Ralph. Tôi ghét sự trịnh trọng, Amber⸻phải rồi, không phải là Phạm.”

“Tôi từng nghe về immsuzyne, nhưng với những alpha thế hệ thứ hai như tôi,” Amber vui vẻ nhận rượu và kết thúc câu, “thứ này không đủ sức nặng.”

“Cụng ly nào, cô gái. Chúc cho hai gã điên kia đạt được thoả thuận chết tiệt gì đó nhỉ! Ha-ha!”

“Không. Không có thoả thuận nào cả. Câu chuyện không đơn giản như việc uống vài ly ở đây, ở Akro⸻Kropolisn như thế này. Anh biết chứ?” Amber cảm thấy tỉnh táo hơn sau ly đầu tiên. Giọng cô dần át các thứ tiếng khác xung quanh Ralph.

“Immsuzyne cho tôi cảm giác thật hơn, Amber!” Ralph nói lớn. “Ý tôi là sự tỉnh táo và đảm bảo cho việc tiếp nhận thứ máy móc chết tiệt trên cơ thể tôi có hiệu quả.”

“Tôi biết,” Amber đáp.

Để đảm bảo cho việc tiếp nhận hiệu quả các thành phần cơ khí (thành phần vô cơ) trên cơ thể hay giao diện người-máy (mà không chối bỏ bởi bất kỳ cơ chế miễn dịch của hệ cơ quan nào). Loài người đã phải sản xuất số lượng rất lớn các loại thuốc kiểu ức chế hệ miễn dịch[6] và ức chế hệ thần kinh, với tên gọi chung là immsuzyne hoặc neuro-immsuzyne (tác dụng trực tiếp tới hệ thần kinh trung ương, mạnh hơn immsuzyne). 

“Sao anh lại trở thành beta?”

“Tôi bị dính Trans trong suốt những chuyến hành trình từ Hoả Tinh đến Ganymede rồi đến Europa. Thời tuổi trẻ dữ dội, nông nổi và đầy đau đớn.” Ralph nốc cạn ly rượu kèm immsuzyne. Amber có thể nhìn rõ yết hầu anh di chuyển khi tiếng ừng ực vang lên rõ. Cô từ từ nhìn quanh bàn, chỗ mà Ralph vừa mới đặt xuống, cô đếm được tất cả là mười sáu ly – con số khiến cô bất ngờ. Ralph nói tiếp, “Sau đó, tôi được chị gái đưa về New Brooklyn để phẫu thuật và thật may mắn rằng tôi vẫn còn sống. Điều làm tôi ngạc nhiên là phải chăng mình là những thế hệ cuối cùng còn mắc phải cái dịch bệnh chết tiệt kia. Vì nó đã dừng từ lâu rồi mà nhỉ? Hừm, giờ không phải ai cũng mắc nó nữa. Thật nực cười! Thật nực cười đi chứ, CHẾT TIỆT!”

“Tôi không thể trả lời, Ralph. Tôi xin lỗi vì điều này!”

“Đó không phải lỗi của cô, rõ chứ?” Ralph lên gân cùng đôi mắt trợn trừng và lông mày gã nhướng hẳn lên.

“Thôi được. Tất nhiên rồi. Tôi không thuộc về nơi này mà. Anh biết đó.”

“Tình hình về Eudora thế nào? Cô phải kể cho tôi. Tôi biết chuyến đi này là về phi hành đoàn Eudora, siêu không gian. Đại loại những thứ chết tiệt có liên quan đến gã tiến sĩ Arrington kia.”

“Ngài Johnson có đưa tôi và Minh những bản báo cáo về công bố khoa học lẫn các chuyến đi trong không gian của HELNA và HIEG có liên quan. Nhưng không hề có tên Arrington hay Miller.”

“Jael Miller?”

“Đúng. Anh từng nghe cái tên này ở đây à?”

“Ừm, một vài gã gamma quanh quẩn đâu đây có nhắc tới hắn. Jael gì đó.” Ralph nhún vai đáp. “Thế còn nghiên cứu của HELNA về siêu không gian?”

“Ủy ban cho rằng họ có những cơ sở dữ liệu mật liên quan đến nó. HELNA từ chối tiết lộ thông tin về vấn đề này. Lí do đưa ra là đang trong quá trình nghiên cứu thêm và chưa thể tiết lộ vì đối thủ của họ, Miyashita-Morris.”

“Tôi cũng đã từng nghe mấy tay buôn thông tin mật nói về cơ sở dữ liệu gì đó. Tên là Hydro hoặc Hydra gì đó, hình như vậy. Tôi không chắc. Tôi chỉ quan tâm đến đống tiền họ phải trả khi di chuyển đến cả triệu cây số chỉ để đến những nơi khỉ ho cò gáy như Akropolis, Arteia hay Ceres.” Ralph tiếp tục nốc thêm một cốc bourbon.

“Hydra?”

“Có lẽ vậy,” Ralph nhăn mặt khi cảm nhận được độ mạnh của hớp rượu gã vừa uống, cõ lẽ mạnh nhất kể từ khi gã ngồi uống. Gã lấy tay gạt nhẹ qua miệng như thấm ướt. “Vậy gã Johnson này có gì mà cô cảm thấy không ổn?”

“Ổng không trả lời được những câu hỏi từ tôi, thay vào đó là nguồn thông tin đã được chuẩn bị sẵn từ trước. Ông ấy không phải là người đáng tin cậy, có thể ổng đang nói dối. Hoặc là ông ấy không chịu được những lời có vẻ như đang chất vấn bởi tôi và Minh.” Amber nhấn mạnh hai từ nói dối và chất vấn.

“Một màn kịch ư?”

“Ngài thư ký không nghĩ như tôi,” Amber lắc đầu nói.

“Hừ! Ở những nơi như thế này, bọn họ dễ bị cám dỗ bởi tiền tài, danh vọng, mang vỏ bọc an toàn và sứ mệnh đặc biệt với Liên Minh.” Ralph nhìn ra xa, ánh mắt gã chăm chú nhân viên pha chế với cả hai cánh tay đều làm từ máy – thứ trong mắt gã không hề thân thiện chút nào. “CHẾT TIỆT!” Ralph lắc đầu xong chửi thề.

“Thông tin từ ngài Cao Ủy và thư ký Minh thì đây là nơi Eudora cập bến cuối cùng trước khi biến mất không một dấu vết, Ralph.”

“Tôi biết. Nhưng ai mà biết được Will đã có manh mối này từ đâu cơ chứ?” Ralph nhìn chằm chằm vào Amber xong nói tiếp, “Thôi, kể tôi nghe về lí do cô đi tìm thứ vật lý cao siêu kia đi. Vê hành trình của cô chả hạn.”

New Gaia. Ruthia và Atthi. Anh có biết về họ?”

“Có, tôi biết. Nghe nói bà Howart rất thân thiện.”

“Chị em họ nghi hoặc về Liên Minh và hoạt động của HELNA. Ngài Cao Ủy Willie đồng tình về điều này. Còn New Gaia, nhóm Kỹ Sư trên đó đã thiệt mạng khi tiếp xúc với những dị thường ngoài không gian vũ trụ mà Atthi cho rằng là thứ mà ngay cả HELNA cũng đang tìm kiếm. Thật không may, mẹ tôi là một trong số các Kỹ Sư đó.”

“Tôi rất tiếc, Amber. Tôi hiểu.” Ralph diễn vẻ mặt thương tiếc, nhưng có lẽ gã cũng ngà ngà say và chẳng thể bám theo nổi câu chuyện của cả hai đang nói nữa. “Dù sao thì cũng phải tìm ra được hai gã kia. Ai đó có thể đã nhìn thấy Miller trên Akropolis. Chúng ta cần Minh quay lại Gothi.” Ralph kết thúc câu bằng tiếng ợ đặc trưng của gã. Gã chính thức say, tuy vậy gã vẫn tỉnh táo để tiếp chuyện với người bạn mới của mình, một Kỹ Sư đến từ nơi rất xa xôi trong vũ trụ.

Amber giữ im lặng. Cô không nói gì thêm. Ánh mắt họ cùng đồng tình rằng, có nhiều thứ gì đó đã xảy ra phía sau hậu trường của Akropolis và HELNA.

 

 

Trụ ở trung tâm Akropolis giống như một dấu thập lớn. Chạy dọc theo bốn trụ là hệ thống đèn chiếu để cung cấp thêm ánh sáng cho khu định cư. Nhìn từ xa, khu định cư náo nhiệt, sôi động về đêm này trái ngược hẳn với khoảng không vũ trụ trống rỗng, yên tĩnh nhưng cũng đầy động lực nội tại. Tất cả tạo nên một bức tranh tĩnh vật không gian theo trường phái siêu thực.

Tòa nhà năm tầng mà Amber vừa bước ra ban nãy đủ cao để nhìn ra xa phía cầu tàu cập bến vào Akropolis. Ở tầng trên cùng, Phil Johnson đứng chắp tay ra sau lưng. Khuôn mặt ông tĩnh tại như chờ đợi một điều gì đó, có khi ngay cả ông còn nghi ngờ. Điều gì đó, không gì khác, chính là thư ký Minh của Ủy ban Khai phá. Minh đã đi ra khỏi tòa nhà mà Liên Hợp Quốc được phép cho người của họ lưu trú tại đây.

Buổi trình diện mọi thông tin trước thư ký Cao Ủy đã kết thúc. Phil Johnson không thấy vui, ông đứng rất lâu để chờ con tàu mang hai chữ Gothi ra khỏi bến tàu của Akropolis. Ánh nhìn của đổ dồn về phía dòng chữ GOTHI.

Một tiếng gõ cửa nhẹ. Rồi hai tiếng.

Vài giây sau, thành ba tiếng.

“Johnson đang ở đây. Mời vào!” Johnson lớn giọng đáp lại tiếng gõ cửa đứt đoạn.

“Chào ngài Johnson! Thật là bất tiện nếu tôi có thể mượn chút phút giây quý giá của ngài. Được chứ?” Đây là Douglas Gonzal, lãnh đạo của HELNA tại Akropolis. Quyền lực gói gọn vào cái tên Gonzal như người ta vẫn biết đến y.

“Được. Tôi rất sẵn lòng. Giờ cũng đã muộn. Chúng ta có thể trao đổi luôn được không?”

“Tất nhiên.”

“Mời ngài ngồi.”

Không đáp lại, mà rất tự nhiên, Gonzal đi vòng qua bàn làm việc tiến tới ô cửa ban nãy Johnson đứng ngắm nhìn. Khung cảnh lấp lánh các vì sao ngoài vùng không gian xa tít tắp giữa Hỏa Tinh và Mộc Tinh – vành đai các Tiểu hành tinh. Nơi mà Gothi cùng các con tàu vũ trụ khác lênh đênh ở giữa, tựa như những con thuyền cập bến bờ xa xôi. Johnson liền đứng dậy hưởng ứng cùng Gonzal.

“Mời ngài!” Gonzal lùi lại một bước.

“Xin thứ lỗi! Chúng ta có thể vừa thưởng ngoạn và trao đổi vấn đề mà ngài muốn.” Johnson quay sang nhìn Gonzal và nói.

“Vấn đề ư?”

Johnson cúi đầu nhẹ và đáp, “Đúng. Đó là lí do ngài ở đây.”

Bỗng một thứ ánh sáng lóe lên. Không đơn thuần là đèn hay vật gì đó phát sáng. Có lẽ phát ra do nhiệt độ cao, cùng bóng của nó nhìn thấy rõ. Đó là con dao plasma. Hướng đi của nó về phía sau của Johnson. 

Rất nhanh và dứt khoát.

Johnson bị đâm.

Ông không kịp trở tay, chỉ thoáng nhìn vẻ mặt thỏa mãn của Gonzal trước khi đổ người ra sau. Khuôn mặt Phil Johnson để lộ vẻ kinh hãi tột độ.

Cái chết của ông đến rất nhanh và đau đớn.




[1] Siêu không gian (Hyperspace): là khái niệm liên quan đến các chiều không gian cao hơn cũng như các vũ trụ song song và phương pháp di chuyển giữa các vì sao nhanh hơn ánh sáng (Faster-Than-Light – FTL)

[2] Chiều cao hơn (Higher Dimension / Extra Dimension): trong vật lý, các chiều bổ sung là các chiều không gian hoặc thời gian bổ sung được đề xuất ngoài (3 + 1) chiều điển hình của không thời gian.

[3] Vành đai Kuiper (Kuiper Belt): là cấu trúc dạng đĩa nằm gần rìa của Hệ Mặt Trời, kéo dài từ quỹ đạo Hải Vương Tinh ở 30 đơn vị thiên văn (AU) đến khoảng 50 đơn vị thiên văn tính từ Mặt Trời. Nó có cấu trúc lớn hơn nhiều vành đai các Tiểu hành tinh, rộng gấp 20 lần, nặng gấp 20 đến 200 lần.

[4] Thung lũng kỳ lạ (The Uncanny Valley): Ralph đang ám chỉ đến một hiện tượng tâm lý-thẩm mỹ mô tả mối quan hệ giữa mức độ giống con người của một vật thể và phản ứng cảm xúc mà nó gợi lên. Thung lũng kỳ lạ có thể xảy ra khi những sinh vật nhân tạo bắt đầu trông hoặc hành động quá giống với con người. Ví dụ, robot có thể trở nên hấp dẫn hơn khi chúng có những phẩm chất giống con người, nhưng khi chúng trở nên quá giống như vậy, chúng ta có thể bắt đầu cảm thấy rùng rợn, đặc biệt là biểu cảm gương mặt.

[5] HIEG viết tắt của Nhóm Kĩ thuật Liên hành tinh HELNA (HELNA Interplanetary Engineering Group).

[6] Immunosuppressive drugs: Thuốc ức chế hệ miễn dịch là thuốc làm giảm khả năng cơ thể đào thải cơ quan cấy ghép. Thuật ngữ khác cho những loại thuốc này là thuốc chống thải ghép.

 
 
 

Comments

Rated 0 out of 5 stars.
No ratings yet

Add a rating
© Copyright by Dzung Le

©2025 by Dzung Le.
Powered and secured by Wix

bottom of page