Chương 3 (Chapter 3)
- dzung le

- Jun 29
- 9 min read
Updated: Aug 8
Caelus, Suadela, Carmenta, Lucifer, Empanda, Aequitas – những kỳ quan vĩ đại nhất từng được xây dựng, nơi tụ hội tinh hoa hàng thế kỷ trong lịch sử loài người. Sau Mặt Trăng, Hỏa Tinh, vành đai các Tiểu hành tinh[1], Europa[2], Ganymede[3], Callisto[4] và các khu định cư kiểu Stanford[5] như Tyndall thì chúng ta sẽ còn được chứng kiến những cuộc di cư vĩ đại nhất ra ngoài không gian và Hệ Mặt Trời của nhân loại.
Kỳ quan New Laurentia, Leon Zavaleta.
“Hạ thấp rèm cửa xuống, Naomi!” Willie hắng giọng nói. Phát âm của ông không rõ ràng.
“Rèm cửa, Will? Tôi đoán vậy.” Naomi nói trong khi rèm từ từ hạ xuống. Trông như một con dao, chiếc rèm xén bớt phần ánh sáng vàng nhẹ chiếu từ ngoài vào.
“Một chút nữa,” Willie hạ giọng. Từ giữa căn phòng, ông phóng tầm mắt ra xa, vùng sáng do Mặt Trời làm bừng lên trên cánh Caelus của trụ O’Neill[6] New Laurentia trông thật rực rỡ. Từng tòa nhà ở quận Nam Caelus chìm trong ánh nắng chiều. Khung cảnh gợi nhắc Willie đến buổi chiều hoàng hôn tuyệt đẹp trên Trái Đất, nơi mà ông từng có dịp ghé thăm.
Willie đứng khoanh tay. Ông thưởng thức sự ấm áp của ánh hoàng hôn này đã được một lúc. Khung cảnh từ những tầng cao nhất nơi tháp Arleigh luôn được ông trân trọng. Những suy tư dạo này của Wille đã biến ông thành một con người khác, dường như trợ lý Naomi hiểu điều này hơn ai hết, nhất là qua giọng điệu của ông.
“Cuộc gặp với Ruthia Howart sẽ được kết nối trong vài phút nữa, Will. Hy vọng bà ấy sẽ đúng giờ,” Naomi nhẹ nhàng nói. “Mọi câu chuyện dần sẽ đi đến hồi kết, dù thế nào đi chăng nữa.”
“Ta và bà ấy thống nhất rằng tất cả mới chỉ bắt đầu.”
“Trước hết chúng ta cần một kế hoạch A chi tiết. Sự dự phòng là trên hết, mọi thứ liên quan đến Liên Minh đều phức tạp tại thời điểm này.”
“Ta đồng ý, Naomi. Đó là lí do tại sao chúng ta chưa thể bắt đầu cuộc tìm kiếm khi chưa có đủ các thành viên. Nói chung nhóm cần phải hành động bí mật.” Willie vừa nói vừa lui người lại. Ông ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn làm việc và xoay nhẹ ghế hướng ra cửa sổ, tiếp tục chiêm ngưỡng kì quan của New Laurentia – hoàng hôn trên cánh Caelus.
New Laurentia là một trong những khu định cư nhân tạo đầu tiên đi vào hoạt động trên điểm Lagrange[7] L4 Mặt Trời-Trái Đất.
New Laurentia bao gồm hai hình trụ khổng lồ quay theo chiều dọc và ngược chiều nhau. Việc quay theo hướng ngược nhau nhằm loại bỏ bất kỳ hiệu ứng tiến động nào có thể gây khó khăn cho việc giữ hai trụ hướng về phía Mặt Trời. Hai hình trụ này có tên là Đảo Một và Đảo Hai, nằm trong hệ thống quần đảo gồm vài khu định cư và các công trình không gian phục vụ việc sản xuất, xây dựng, và bảo trì khác.
Mỗi Đảo của New Laurentia được chia làm sáu phần theo chiều dọc của hình trụ. Trong sáu phần đó, với Đảo Một có ba phần cánh[8] là Caelus, Suadela, Carmenta được sử dụng làm bề mặt để xây dựng khu định cư trên đó; tương tự Đảo Hai gồm Lucifer, Empanda, Aequitas. Ba cánh còn lại được sử dụng như dạng cửa sổ để tiếp nhận ánh sáng Mặt Trời từ các tấm gương khổng lồ ở phía ngoài phản chiếu vào bên trong. Hai Đảo này được kết nối ở mỗi đầu bằng một thanh chuyển tải bằng mô-đun thông qua hệ thống ổ trục. Ngoài ra, hai vòng nông nghiệp phụ trợ nằm ở phía Bắc của trụ, nhận ánh sáng trực tiếp từ các tấm gương ở bên ngoài. Đồng thời chúng quay với tốc độ không đổi để hỗ trợ canh tác cùng trồng trọt trong không gian.
Việc khai thác đầy đủ nguyên liệu và tiến hành xây dựng là sự góp công của toàn bộ nhân loại. Tất cả nguồn nguyên vật liệu đều được khai thác và xử lý trực tiếp trên các tiểu hành tinh lẫn trên Trái Đất và Mặt Trăng. Quá trình sử dụng trực tiếp nguồn tài nguyên không gian trong Hệ Mặt Trời đã dẫn đến Hiệp ước về các vấn đề khai thác tài nguyên trong không gian vùng vành đai Tiểu hành tinh giữa Liên Minh và Liên Hợp Quốc trên Trái Đất. Tuy vậy, chuỗi thảm hoạ bất ngờ ập xuống loài người đã làm việc thực thi hiệp ước trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, đặc biệt là thời điểm sau khi các trụ[9] O’Neill đi vào vận hành.
New Laurentia – quê hương của Willie, mà cụ thể hơn là cánh Caelus. Toà tháp Arleigh nơi ông làm việc là trụ sở chính của toàn bộ các Uỷ ban nằm dưới quyền điều hành bởi Liên Hợp Quốc trên trụ New Laurentia. Uỷ ban của Liên Hợp Quốc hoạt động như những quan sát viên đối với tổ chức Liên Minh nhân loại. Đối với Willie, ông từng là luật sư Khối Nhân quyền nhân loại tuyệt đối của Liên Hợp Quốc. Việc quan tâm đến Hiệp ước về các vấn đề khai thác tài nguyên trong không gian vùng vành đai Tiểu hành tinh là một trong những lý do hàng đầu từng khiến ông đắn đo việc lui khỏi vị trí luật sư sau thời gian dài cống hiến cho Liên Minh. Ông đã kiệt sức khi phải di chuyển giữa thủ phủ Ceres[10] của vành đai các Tiểu hành tinh và New Laurentia, hai môi trường với trọng lực khác biệt nhau rất lớn.
Sự hiện diện của Liên Minh trong nhiều năm qua chỉ trải dài từ New Laurentia đến khu vực rộng lớn nằm giữa các điểm Lagrange Mặt Trời-Hỏa Tinh và quỹ đạo Thổ Tinh. Còn những vùng xa xôi hơn như quỹ đạo Thiên Vương Tinh hay Hải Vương Tinh thì sự bền vững về cộng đồng rất khó để vươn tới. Nơi đây thực sự còn nhiều mảng tối tranh chấp xảy ra giữa những nhóm người biến chuyển và con người tự nhiên. Và với Willie, ông luôn luôn đứng về phía nhóm những lao động có xuất thân tại vùng không gian khắc nghiệt và lạnh lẽo như Ceres.
“Will, kết nối với Ruthia đang được thực hiện,” Naomi lên tiếng.
“Thực hiện cuộc gọi đi!”
Hình ảnh hologram của một người phụ nữ đã nhiều tuổi dần hiện ra, bà ăn vận giống như một nhà truyền giáo. Chiếc áo khoác ngoài bà mặc dài quá đầu gối. Mái tóc bà dài một màu trắng toát, được búi gọn lên cao.
“Con tàu đã quay trở lại như lời người[11] nói, Ruthia. Con vừa nhận được thư từ Ascendant, của Amber Phạm.”
“Nó đã đúng⸻Atthi đã đúng! Giờ là lúc chúng ta có thể kiểm chứng những dự cảm và mường tượng của ta và Atthi. Kế hoạch tới Akropolis của con như thế nào?”
“Con đã nghĩ, thưa người, nhưng⸻” Sự ngập ngừng của Willie không khiến Ruthia bất ngờ. Vẻ mặt bà vẫn trầm mặc, đầy nét nhân hậu như thể Willie là đứa con của bà đang thừa nhận mình chưa làm công việc mà một người mẹ già giao phó. “Chúng ta sẽ để Amber cùng thư ký Cao Uỷ tới gặp đại sứ Ủy ban tại Akropolis chứ?” Bà hỏi.
“Trước mắt con sẽ chào đón cô ấy ở Aurorae, địa điểm an toàn cho cuộc gặp gỡ. Còn việc đi thu thập manh mối về phi hành đoàn sẽ được giao cho Daphnea và Arihan Hompsand. Người nghĩ sao về Hompsand ạ?”
“Ta hoàn toàn tin tưởng vào lựa chọn của Daphnea. Con bé đã làm việc cho ta được vài năm rồi. Một sinh viên xuất sắc đến từ Học viện.” Ruthia nói với tông giọng lên cao đầy tự hào khi nhắc đến hai từ Học viện – nơi bà dành phần lớn cuộc đời bà tại đây.
“Vâng, con đã gặp Daphnea. Cô ấy có nhiều mối quan hệ tốt với các tổ chức,” Willie vui vẻ đáp. “Bức thư cuối cùng mà Trephor gửi con có tiết lộ nơi ở của Miller, thưa người. Hy vọng việc này sẽ đẩy nhanh quá trình tìm kiếm vụ mất tích.”
“Ít nhất em trai con đã để lại manh mối cho chúng ta,” Ruthia trả lời. “Atthi từng dành nhiều thời gian cho việc kiểm soát cộng đồng cư dân trên New Gaia. Vụ tai nạn ấy vẫn còn là một ẩn số, Will. Hội đồng New Gaia không dám chắc về tương lai của chính họ trên con tàu khi những thuyết âm mưu, gièm pha và sự bất định trong không gian đóng kín như vậy cứ mỗi ngày tích lũy dần.”
“Thời điểm Ascendant quay trở lại Hệ Mặt Trời và Eudora mất tích xảy ra quá gần nhau, thưa người!”
“Ta biết, ta biết. Con bé cần tìm hiểu về thế giới.” Ruthia từ tốn nói. “Amber đã du hành liên sao nhiều năm và con bé có nhiều động lực to lớn. Atthi là người hiểu con bé hơn ai hết.”
“Dạ, thưa người!”
“Mối liên hệ giữa hai sự việc đang còn mơ hồ và hoàn toàn dựa vào sự thuyết phục của Atthi trước Hội đồng khoa học New Gaia, Will.”
Willie gật đầu đáp lại.
“Những giấc mơ dạo này còn quay trở lại với người không ạ?”
“Mặt hồ vẫn phẳng lặng và ta đang quan sát,” Ruthia trả lời. “Hãy bảo con bé rằng nó cần phải đến Học viện gặp ta khi đã sẵn sàng.”
“Dạ!”
“Việc tìm hiểu Akropolis và⸻Arteia cần phải thận trọng. Con bé có thể sẽ gặp chuyện, Will. Chúng ta là những người dẫn dắt chính, đừng quên điều này. Và chúng ta, à không⸻ta và Atthi còn mang nợ mẹ con bé⸻Patricia, rất nhiều, Will!” Ruthia kết thúc câu bằng sự thất thần thấy rõ trên khuôn mặt bà.
“Con hiểu, thưa người. Thế hệ Thứ Nhất⸻họ đã cống hiến rất nhiều. Nhân loại đang đi đúng hướng, con nghĩ vậy. Ngoại trừ những cuộc xung đột gần đây.”
“Trước hết hãy bắt đầu từ Akropolis. Hãy liên lạc sớm nhất có thể với thư ký của con tại Tyndall. Ta kết thúc cuộc gọi ở đây.”
“Chào tạm biệt người!”
Kết thúc cuộc nói chuyện, Willie xoay nhẹ ghế ra phía cửa sổ. Ông chắp tay lại sát mặt rồi nhắm mắt như thể đang cầu nguyện. Ở phía ngoài, bóng tối đang dần bao trùm lên không gian bên trong New Laurentia.
[1] Vùng vành đai các Tiểu hành tinh (Asteroids Belt): là cấu trúc có dạng hình xuyến trong Hệ Mặt Trời, bao trùm khoảng không gian giữa quỹ đạo của Hỏa Tinh và Mộc Tinh.
[2] Europa: tên một mặt trăng của Mộc Tinh. Là mặt trăng nhỏ nhất trong số bốn mặt trăng lớn của Mộc Tinh.
[3] Ganymede: tên một mặt trăng của Mộc Tinh. Là mặt trăng lớn nhất trong số bốn mặt trăng lớn của Mộc Tinh.
[4] Callisto: tên một mặt trăng của Mộc Tinh. Là mặt trăng lớn thứ hai trong số bốn mặt trăng lớn của Mộc Tinh.
[5] Vòng xuyến Stanford (Stanford Torus): là thiết kế về khu định cư trong không gian được NASA đề xuất năm 1975. Cấu trúc của khu định cư trong không gian này có hình dạng như hình vòng xuyến, các cư dân sẽ định cư trong lòng của ống hình xuyến.
[6] Trụ O’Neill (O’Neill Cylinder): là ý tưởng về khu định cư trong không gian do nhà vật lý người Mỹ Gerard K. O'Neill đề xuất trong cuốn sách của ông The High Frontier: Human Colonies in Space (1976).
[7] Điểm Lagrange (Lagrange Points) hay vùng Lagrange: là vị trí trong không gian liên hành tinh nơi nhiều vật thể nhỏ chỉ bị ảnh hưởng ít bởi lực hấp dẫn. Về mặt lý thuyết, chúng có thể đứng yên so với hai vật thể lớn hơn (Ví dụ như Hệ hai vật thể Trái Đất và vệ tinh Mặt Trăng). Tương tự như các quỹ đạo địa tĩnh, chúng cho phép một vật thể luôn nằm ở vị trí xác định trong vũ trụ chứ không phải là một quỹ đạo theo đó nó luôn thay đổi vị trí liên tục. Có 5 điểm Lagrange được kí hiệu từ L1 đến L5. Ba điểm đầu tiên là L1; L2 và L3 không hoàn toàn ổn định về lực hấp dẫn. Các điểm Lagrange ổn định là L4 và L5, nằm ở góc 60 độ phía trước và phía sau của một thiên thể thứ hai trong hệ hai thiên thể (ví dụ như Trái Đất trong hệ Mặt Trời-Trái Đất).
[8] Cánh ở đây có thể hiểu là cách gọi tên của tấm gương phản chiếu ánh sáng vào trong khu định cư, ba tầm gương lớn trông giống như những chiếc cánh. Còn ba phần dùng để định cư, mặc dù được cố định nhưng việc trụ chia làm sáu phần như nhau nên những phần này vẫn được gọi là cánh.
[9] Từ bây giờ trở đi, tác giả dùng từ trụ sẽ nhằm ám chỉ các khu định cư ngoài không gian có dạng trụ O’Neill.
[10] Ceres: là hành tinh lùn nhỏ nhất được biết trong Hệ Mặt Trời và là hành tinh lùn duy nhất trong vành đai các Tiểu hành tinh chính ở khoảng giữa Mộc Tinh và Hỏa Tinh. Hành tinh được Giuseppe Piazzi phát hiện vào năm 1801.
[11] Người (High Academician): danh xưng không ám chỉ tầng lớp vua chúa, mà chỉ dành riêng cho những cá nhân được tôn vinh về đóng góp cho khoa học và nghệ thuật tại Học viện (trong không gian Liên Minh), đồng thời các cá nhân này có thể nhiều tuổi hoặc giữ chức vụ cao tại Học viện.




Comments